Freitag, 26. Juli 2013

25-7-2013 Mùa Hè Nóng

                   

       Thời tiết năm nay rất kỳ lạ ,đầu tháng 5 khí trời còn lạnh ẩm như đông , về đêm  ngoài trời xuống còn  1,2 độ , vừa bước  qua  tháng 5 , mưa bão xuống liên tục 2 tuần  khiến miền đông nước Đức bị vở đê ,hai bờ sông Elbe và Donau bị ngập lụt nặng  , phía bên tây như bị gió phi châu thổi lên làm thiêu đốt héo hết  những lá non trên cành ,những cây hoa quả vừa  mới kết  trái bị cồi  không phát triển nổi  , cả nước như  đang được trời ban cho cơ hội lần lượt thách thức  tinh thần mọi nơi , trong lúc kinh tế toàn cầu đang suy giảm ,  như các ứng cử viên  đang thách thức với dân ý cả nước  trong mùa bầu cử thủ tướng sắp tới .

                  

        Sống ở thế giới tự do thật có phước ,kể cả các bà các ông nghị viên trong lúc đang nghỉ hè  củng tranh thủ ở địa điểm xum quanh nghỉ  hè  thuyết trình vận động cho phe đảng  của mình , ngồi xem các lảnh tựu  nước Đức  phát biểu ngoài bải biển ,khán giả mặc áo tấm quần  đùi ,đội con trên vai  đứng ngồi nghe thoải mái như trong vườn nhà , lòng  cảm thấy buồn cho những con dân đang sống ở những đất nước có 4,5 ngàn năm văn hiến lịch xử , không những bầu cử tự  biên tự diễn không cần đến tư cách và kiến thức , dân ý bị côi như nước đổ xuồng đường  cầu  ,  mạng người có những  trường hợp  nhẹ hơn con mèo con vịt ngoài  đồng , nhưng trong sách vở lý thuyết hành văn đâu đâu củng vang vãng  từng câu  Dân Là Chủ ,Là Phụ Mẩu Làm Lụng Đống Thuế Để Nuôi Giữ Chính Quyền như Nuôi Dưỡng Con Cái v..v , biết đến bao giờ , giữa người và người đang sống cùng một quả địa cầu  , ai ai củng được hưởng cuộc đời  trong cảnh giới tự do ,con người sinh ra vốn là   bình đẳng ,ai củng có quyền theo đuổi ước mơ của mình  ,ai củng có khả năng sống theo khả  năng thật  tế mỏi người  yêu thích .

                        

         Càng gần đến ngày gia đình em Ken qua Âu Châu nghỉ hè , thăm viếng các anh chị  3 tuần lể  ,  mình cảm  thấy nhớ nhà nhiều ,nhớ bạn bè thân quen , nhớ nhiều việc đả qua rồi nhưng trong lòng vẩn chưa quên ,  vốn sinh làm  đàn bà ,  dù có can trường với  thương trường   tiếp xúc mọi  thành  phần trong  xả hội  bao nhiêu năm dài , vẩn có một lúc  tinh thần bị  thời tiết cảnh vật làm  ảnh hường đến tâm trạng , tuy mỏi ngày  vẩn thành tâm  cầu  nguyện và  rất  biết ơn Trời Cao luôn luôn chiếu cố đặc ân đến mọi thành viên trong gia đình  , mỏi khi trong nhà xảy ra việc chi   bất như ý ,  mọi  việc vẩn từ từ  lái  theo chiều thuận và ra được kết quả xuông xẻ ngoài sự tưởng được .  Nhưng nhân phi thảo mộc, những kỷ niệm vui buồn từng khắc xâu trong tâm trí  , khi có dịp nhìn lại hay khơi lại và sẻ gặp lại ,người ta vẩn có cảm giác buồn vui mang mác , nhớ nhung  một thuở  nào những mùa nắng đẹp  đả qua đi  .

             

       Thật sự tâm trạng rất nhớ nhà ,chiều  thứ ba trời nắng gắt ,  một  mình lái xe lên đỉnh núi thăm  mộ của Dr K.KM ,cứ mỏi mùa hè trời nắng nóng ,mình hay lên nghia trang của HHbach để đốt nhan cúng rượu  cho  ông  , dành một khoản thời gian  tưởng niệm đến vị khách già tốt bụng  lúc sinh thành không còn thân nhân trên cổi đời nầy , xuất thân là một cô nhi làm ra  sự nghiệp lừng danh  cả một vùng rừng núi ai củng biết đến ,đả 7 năm từ ngày ông lìa trần  ,    dù không có thân nhân ,mộ ông  là ngôi mộ có đá hoa cương thật quý phái trải rộng như chiếc bàn trang sức ,bia mộ khổ lớn rấp đội mộ thường có khắc hình thiên thành đang bay cần chiếc đèn , còn  gắn trái tim thật lớn mài 48 cạnh theo kiểu đá quý cho ánh sáng theo từng cạnh phản chiếu lung linh tứ phía rất kỳ công  . Mỏi lần đứng trước mộ ông đốt nhan ,rót rượu ,mình nhớ đến mộ của ba bên nhà , luôn thầm khẩn với ba ,con gái không thể về thăm mộ ba thường xuyên  ,nhưng mỏi khi lên đây  ,con đều nhớ đến ba , gởi tâm tư về nơi  quê nhà ba   yên giấc , ngày xưa giấy bảo lảnh cả nhà đến Canada định cư ,ba nhất định không chịu đi vì mộ phần ông bà nội ,cố tổ đều chôn ở VN , ba lo sợ mồ mả ông bà bị hoang phế ,bị dùi lấp theo cồn đất trôi mất nếu lở bị vở bờ ,nếu như hoàn cảnh bên nhà tình người như ở nơi đây ,một ông xuất thân là cô nhi khi yên giấc nằm  dưới lòng đất hơn 7 năm ,mộ phần khang trang hơn người thường ,hoa tươi có người trồng  tươi tốt , tưới nước hàng ngày và có người đến đốt đèn thường xuyên , sự nghiệp và công đức của ba đâu có thua ông Dr K.KM nầy , việc từ thiện ba đả làm nhiều hơn bao nhiêu lần ,như ra tiền xây trường học ,xây cầu dưới cù lao cho người ở quê  nhà ,kể cả ông sáu  không có họ hàng bà con ,cả đời làm quảng gia cho gia đình  anh em Họ Cao ,ông em làm  giáo  sư trong trường nổi tiếng lâu đời của PT G, khi ông sáu nhắm mắt  họ đồi cuốn chiếu thôi mang  đi chôn ,ba đả  tự ra tiền sai người đi mua hồm cho ông để được nằm an giấc đàng hàng ,chính mắt các  con đả nhìn thấy sau khi con ông sáu về phép để cúng mộ cha , còn mặc  trên người bộ đồ lính rằn ri trong quân đội , vào đến nhà mình đả khóc ra tiếng rồi  quỳ  dưới chân ba lạy 3 lạy nói lời cảm ơn và xin  kiếp sau làm con của ba để   đáp đền nghỉa cử ba đả mua hồm cho ba ông  được chôn cất đàng hoàn ,lúc đó ba có kêu máy chị em mình đến  gọi ông lính đó  một tiếng anh đi ,để ông đừng vướn mắc  lời thề ,vậy mà sau khi bà nội mất ,mọi đất đai của bà nội bị  ông  cậu ruột cướp  lấn hết , nhà 3 giang của ba cất cho bà nội ở cả đời củng  bị vở mang đi đâu  mất ,  chỉ còn lại nền nhà bằng gạch chơ chội với hàng cây cảnh Bonsai 8 chậu  hai bên bàn thờ thiên ,tình người thân ở quê nhà  sao  nó bạc và tệ  hơn tình  người  khác  màu  da , khác chủng  tộc nơi đây quá .

 

      Ước gì mình có thể trưởng thành bên cạnh ba ,không phải  trưởng thành nơi xứ Đức  nầy một mình , đường đời khặp khển nhiều khổ đau tự mình phải cố gắng ,kiên nhẩn .ước gì bây giờ ba còn sống , những lúc buồn  và nhớ nhà  , có thể ngồi viết thư cho ba ,hỏi ý kiến ba , giải bài những nan đề ở tinh thần ,lâu rồi vẩn tự không giả ra được ,có lần nói với Dung  ,  mình  không dám rơi  nước mắt ,  dù xảy ra chuyện gì củng nhất định không khóc , sợ nước mắt làm tan  mất ý chí  làm người , nhưng  mỏi khi  đứng trước mộ  người quen   ,nước mắt  như tìm  được  chỗ  để rơi trong giây lát , không ai trông thấy . khóc đả rồi tự an ủi mình vẩn còn mai mắn lắm , trời  cho mình có  sức khỏe tốt , có nhiều tính hiếu kỳ , biết lạc quan ,  học và hiểu  ,làm được nhiều điều hay cho bản thân và người thân xum quanh ,  biết nghe ,biết thưởng thức giọng hát và đủ thứ thể nhạc , cuộc sống  vật chất luôn đầy đủ ,  thật sự không nên có những giây phút yếu đuối hay não lòng  do bất cứ việc gì , mọi việc trên đời nầy xảy ra đều có nguyên nhân và củng sẻ kết thúc theo định luật .

  


           Sách cổ viết nắng chiều đẹp vô biên ,chỉ là cận hoàng hôn , đẹp không được lâu, mùa hè ở đây có khi nắng đến 10 giờ đêm  ,vào những ngày trăng tròn như mấy ngày gần đây  , nhớ nhà thường  ngủ không được ,khuya 2, 3 giờ sáng đứng  cạnh  cửa sổ nhìn cảnh trời trước mặt vẩn  một màu xanh dương đậm , nhửng  đêm trăng tròn của mùa hạ , trời không biết tối , Thiên nhiên là  bức tranh và  bài học xâu sắc khiến người ta đọc và nhìn mải không biết chán ,thiên nhiên củng không phải chỉ của riêng mình ,  là một ân huệ chung cho những ai biết đến và biết thưởng thức ,biết quý lấy trong cuộc sống từng phút giây  với thiên nhiên .

 

Chợt nhớ đến bài học Thái Liên Khúc của thầy Đổ dạy cho học sinh  hôm tháng trước :

採蓮曲                THÁI LIÊN KHÚC
          王昌齡                    Vương Xương Linh.


 荷葉羅裙一色裁,     Hà diệp la quần nhất sắc tài,
 芙蓉向臉兩邊開。     Phù dung hướng kiểm lưỡng biên khai.
 亂入池中看不見,     Loạn nhập trì trung khan bất kiến,
 聞歌始覺有人來。     Văn ca thủy giác hữu nhân lai !


______________________________________________________________________________________________________

Montag, 22. Juli 2013

22-7-2013 世界依旧美丽

                     
                

           记得一本书中这样写道  , 随着缘起缘灭而使我们的生命变得美丽起来 , 因为能彻底的了解残缺 , 所以距离是一种美 , 残缺也是一种美丽.
       
         若是生活一片坦然 , 暮暮朝朝的平静 , 没有感情的撕裂 , 没有那么曾经的孤苦心碎 , 没有坚强和勇敢的面对一份参透世情的从容,也许我无法了解书中所写的深意 .四年 , 不多也不少的漫漫人生心碎路 , 让人能了解时间的功德 , 让人能够证明这个世界上没有什么东西是永恒的 ,而时间也能够彻底把岁月里一粥一饭的恩情 ,简单素净相携富贵逐灿的日子珍惜在岁月的倒影里 , 让时光倒回时 , 心思变得美丽 .
 
                   

 
        活在这个世界中 , 许多人都希望能幸福一生 , 而幸福是自己主导生活中各方面的看发 , 凡事若往好处想, 事情虽然还是没有变,变的却是自己的观念 , 改变想法,就能改变情绪 , 也会带来完全不同的结果。幸福是感恩心培养出来的 . 那么无论是有极大难关 , 无限的优伤 ,  用态度决定未来, 而自己是态度的主宰,能化悲痛为力量,每种不幸都蕴含同等或更大利益的种子 , 换个角度,心中自有一片天 .时间是如此的宝贵, 一天过去了就不会重来 , 慢慢的我已学会冷静反思 , 以自然的心态来看这个世界 ,以信仰和坚定的信心融入生活环境里 , 不再彷徨 , 有时候别人留给自己的伤害 , 反而是给了自己有一个学习坚定 ,维持勇气 , 为自己下一步的生活做好精采的打算 .
 
      失望,有时候也是一种幸福 , 遗憾,也是一种幸福, 因为还有令人遗憾的事情 ,想想世事人间 , 情将两个陌生人 , 由陌生变成熟悉,可以突然熟络到一起走过共同的人生路 , 然而,相同的两个人,又由熟悉变成陌生 , 即使这经历是一种痛苦的感受 ,也会觉得美丽 , 因为共同经历过的甘甜苦幸.  给两人留下关于生命和光阴里真实的生活足迹 , 不管是美好,还是零乱, 心碎 ,也讓人能觉悟到 , 距离是一种美 , 残缺也是一种美丽. 这个世界依旧是珍贵和美好的 .
 
                        

 

                                



                                        

                                         

                                        

 

Donnerstag, 18. Juli 2013

18-7-2013 Thân Tình

 

          

        Chiều nay nhà bắt đầu vắng vẻ như  mọi khi , liên tục một tuần nhà có hai đứa cháu trai  cùng với bạn gái từ Đan Mạch bay qua chơi , thêm bạn trai của con gái  từ KL  lên ở , tự nhiên trên lầu  trở thành như nhà của  thanh niên ,  phòng nào củng có người ở ngoài trừ phòng làm việc của chồng .Nhìn hàng loạt những thanh niên  trẻ vừa con vừa cháu ngồi ăn tối   trước mặt mình , những đứa trẻ  mang đầy sinh khí của mọi một cá tính riêng biệt khác nhau , tùy vào hoàn cảnh  của mỏi gia đình   ,  nhiệt huyết  đầy tính hiếu kỳ  , mạo hiểm , và bạo  dạng ,  cả tuần trời nắng đẹp ,  mỏi ngày họ cùng nhau đi các thành phố  lớn   tham quan , anh em họ hàng thăm viếng nhau  , thật chịu khó hòa nhả và đáng khen .khi trong cuộc sống hai đàn  cháu con của Dung và Vân đều có những hoàn cảnh sống thật khổ tâm và bơ vơ , Trời rất  thương những đứa con sớm phải ném cảnh sống thiếu  cha thiếu mẹ  bên cạnh như Tâm ,  Mai Linh , Long ,Liêm đều có sức  khỏe tốt đẹp  , biết  tự cố gắng học hành ,đi làm thêm khắc phục  nghịch cảnh , chỉ có Sang đứa con  giữa của Vân bị  bệnh suy khờ ,không biết gì về chuyện  cha mẹ chia tay ,ngày ngày sống  như một người bệnh . 


            Là người  chứng kiến cha mẹ của  từng đứa cháu  bắt đầu yêu  nhau , lấy nhau , con từng đứa theo nhau ra đời ,sống trong mỏi hoàn  cảnh  khác biệt nhưng đầy đủ mọi mặt  , cho đến cha mẹ  các cháu   vì chuyện  riêng tư phải bỏ  nhau , ly vị , nhìn khuôn mặt  bây giờ từng đứa lớn lên không khỏi bùi ngùi , thương tâm ,con không có quyền lựa chọn cha mẹ , vẩn phải sống tiếp tục trong cảnh bị cha mẹ và pháp luật đặt để bất đất vỉ  , tinh thần bị tổn thương rất lớn ,   Long và Liêm ,Tâm ,Mai Linh trong thâm tâm chắc phải buồn lắm , nhất là khi thấy hai  em họ Tuấn và Tín được đáp máy bay đi chơi xa , còn dẫn theo bạn gái người Đan Mạch theo và  đến thăm  .


                           

       Chuyện đời thật kỳ lạ ,hai đứa cháu con của Nga , cha mẹ sống chung 24 năm chưa bao giờ làm giây hôn thú , thì lại hưởng được quá nhiều tình thương đến vật chất  dư thừa từ cha mẹ , thừa đến mức ăn mặc quái đảng như dân Đức đi bụi đời , còn mấy đứa cháu phải sống bụi đời  hoặc không có cha  ,hoặc không có mẹ bên cạnh thì ngược lại ăn mặc chỉnh tề đàng hoàng và biết thân đi làm , đi học tự kiếm tiền  xài , Mình luôn cảm thấy đau ,  mỏi khi nhìn thấy hay  nghỉ đến  hai đứa con Dung Long và Liêm , khi còn nhỏ hai đứa nầy như hoàng tử  được đẻ  bọc điều ,có hai bà ngoại đúc từ muỗng cơm , tập từng bước  đi ,có ông ngoại mỏi ngày chở  trên chiếc xe đạp kéo theo chiếc thùng thật đẹp và đắc tiền đi nhà trẻ , trưa rước về ,7,8 năm nay , Long và Liêm phải chứng kiến ,thể nghiệm sống   trong hoàn cảnh  đau khổ nhất của đời người ,  mất mát đủ thứ tình thương và vật chất , đến hôm nay đứa  sống cảnh thoát ly gia đình nhờ nhà nước lo để được tiếp tục học đại học trên Köln ( củng may quá trời thương cho gặp được cô bạn gái cùng trường người VN, được cha mẹ cô thương yêu côi như con trong nhà ) , đứa nhỏ lúc ở  nhà lúc ở với bạn  , lúc lên anh họ sống không cố định , mình biết trong lòng Dung khổ tâm lắm ,khóc đến mắt mờ vì thương con ,vì chồng tệ bạc  , nhưng Dung bất lực trước hoàn cảnh không phải tự Dung gây ra . Bây giờ nhà hàng Tâm An không còn nửa , Dung đi làm cho một công sở của Mỹ  gần nhà , cuộc sống vẩn phải tiếp tục ,và phiền muộn thì luôn luôn như hình và bóng  lụy  theo cuộc đời Dung .

               

       Có lúc mình tự hỏi , lỗi của người lớn làm ,tại sao bắt những đứa trẻ  vô tội phải hệ lụy theo ,củng như bản tính và cách làm người của Dung chưa có  ai tìm ra lỗi  lầm nào  được , sao trong 5 chị em dâu , Dung lại là người đau khổ   nhất với chồng và con ,thậm chí đả xé hôn thú rồi củng ráng hợp lại với chồng một lần nữa ,để chuốt lấy  thêm một lần đau thương  . Hỏi thì tự hỏi ,sẻ vĩnh viển tìm không ra câu trả lời , mình nghe  Nguyễn Ngọc Ngạn nói về  tình cảm , là người khuyên  đang  lý trí ,còn người đang yêu  đâu  có lý trí thì làm vì khuyên hay nói được , trải qua bao nhiêu sống gió tinh thần  ,nhìn thấy các cảnh thăng trầm xức mẻ khổ sở của các  cháu chồng và các em dâu ,thật sự có khi không hiểu thấu được chữ tình có ý nghỉa bao nhiều từng lớp  để đi đôi với nhân cách làm người .


                                   


                                                

Donnerstag, 11. Juli 2013

10-7-2013 Phúc Ân

Thượng tuần thang 7  có nhiều ngày thật đáng nhớ , đáng  lưu lại  trong hồi ước  cho  thời gian nghiệm  chứng trong tương lai  ,có những sự trùng hợp xảy ra  cho sự việc không thể nào nói là ngẫu nhiên vào   ngày tháng và năm , củng có những huyền diệu không thể viết tả ra được bằng bút mực của   người phàm trần  , hân  hoang là đả được chứng kiến , tham dự và cảm nhận  sự việc trong bầu không khí trang nghiêm , thánh thiện ở một môi trường  có nhiều  người   đang cùng một lời cầu nguyện như nhau ,  tình cờ tự thực hiện  được câu nói của hiền nhân " Phúc Tự Tâm Tạo  " trong khoản khắc  thế giới  mình đang sinh sống .
  Thế Gian Là Của Muôn Người ,Thị Phi Thành Bại Đến Và Đi ,Thanh Sơn Y cựu Tại ,Tịch Dương  Độ Độ Hồng .


Donnerstag, 4. Juli 2013

3-7-2013 Gió Đưa Kỷ Niệm Trở Về

                  

          Đầu tháng 7  rồi , thời tiết đúng mùa , trời luôn có nắng , gió  núi  mát miên mang dể chịu  ,cả nhà  được thường  ăn trưa tấm nắng   ngoài vườn  , hôm qua con  gái cho biết  hai đứa cháu bên  chồng  Tín và Tuấn tuần lể nghỉ hè thứ 2 sẻ bay qua  Đức thăm gia đình , sau đó cùng con gái láy xe  đi lên Köln thăm con trai lớn của Dung là Liêm  và đi chơi , Liêm đang học đại học ở thành phố nầy  , mình củng  cho con biết tuần lể chót nghỉ hè của con  , sẻ  có gia đình cậu Ken từ Canada qua  Âu Châu ở chơi  một tháng lanh quanh 3 nước Pháp ,Đức và Bỉ  ,để con có thời gian chuẩn bị ở nhà đón tiếp hai em họ bên mẹ là Lan Phương  và Chúi , tối hôm qua  từ lúc đọc thư em Ken cho biết đả mua  song vé máy bay và  toàn bộ hành trình kéo dài một tháng ở Châu Âu  , tinh thần tự  nhiên trở lại rất vui vẻ hơn thường ngày , buổi trưa nằm  phơi  nắng có gió  núi rừng thổi nhẹ , ngủ một giấc rất ngon  dưới giàn nho , gió núi mang theo  không  khí mát khiến cảm giác  lầm lẩn  như đang phơi nắng ngủ say ngoài bờ biển Đại Tây Dương miền nam nước  Pháp , nơi  cả nhà và gia đình anh  Chí  đả trải  qua bao  nhiêu  lần  mùa  hè có nắng đẹp chung  . Mau lắm , mới đó thôi các con các cháu đều đả trưởng thành  ,tự láy xe được và bây giờ không còn đi nghỉ hè chung với ba mẹ nửa  , Kỷ niệm các con cháu thơ ngây , nắm tay nhau vừa đi vừa hát trên bải biển hay đi dạo đường  làng với con chó Bobby chỉ còn lại trong ký ức và giữ trong băng ghi hình , sẻ có một lúc nào dịp  nào côi lại , hạnh phúc niềm vui êm đẹp có thể trở về lại trong tâm trí , sẻ mang trở lại những  khoản khắc   êm đẹp và kỷ niệm đáng quý , dấu vết cuộc đời mỏi người đả bước  qua ..


               

 

         Em Ken là em trai ,con trai ,anh trai giữa trong gia đình , đơn độc trưởng thành ở Canada    nên   em  hành sự giống anh trưởng và con trai trưởng hơn cả  anh hai ,  mặc dù ai củng có gia đình  riêng ,ở các nước riêng ,mỏi lần  anh chị em có dịp hợp lại với nhau là  hùa  nhau nấu  đồ ăn ngon   , phung phí  tiền bạc và thời gian đi chơi ,   thức khuya nói chuyện nhà , nhắc chuyện đời xưa  còn đi học mua vui đến trời sáng  ,ai mệt  thì tự nấy kéo mềm dành sẵn bên cạnh mình dắp kỷ và ngủ thiếp  trong phòng khách lớn , để chị dâu , chồng và em rể , em dâu ngủ chung giườn với con cái trong các phòng ngủ riêng  ,  củng có nhửng khoản cách rất tế nhị người ngoài khó nhìn thấy  , như vợ chồng  vì chưa có lể cưới mang thai  con gái đầu lòng , từng bị anh hai và em  Trinh bất mãn  kêu  ra khỏi nhà , sau nầy mỏi khi hợp mặt  anh em lại với nhau  ở Đức hay Pháp ,dù vợ chồng  luôn côi chuyện củ như đả không có xảy ra trong quá khứ nửa , nhưng cảm giác được  vẩn có một khoản  rảnh ngăn cách giao tình thân thiết giữa  anh hai chị dâu và gia đình mình với nhau , anh hai  chị dâu đặc biệt thương vợ chồng em Trinh , mỏi lần qua  Đức đều ở nhà em Trinh và Minh em rể củ , quà bánh trái cây Á Đông mang từ Paris qua đều để ở nhà Trinh ,  chị dâu luôn có câu nói làm chia rẻ hai chị em và làm cho hai đứa cháu con gái lớn  và cháu  Kiên có  sự đối đãi quá phân biệt , khiến con gái lớn luôn  bị tổn thương tinh thần và mặt cảm  từ lúc bắt đầu biết tiếp cận quan hệ bà con khi mỏi dịp gặp nhau , con trai Trinh thì  được  anh chị nuôn  chiều mọi  mặt   ,  mỏi lần qua Đức anh chị làm nhẩn hay giây truyền vàng 18 ,24k  mang tận tay đeo  cho con Trinh , đối với con gái lớn  của mình thì mỏi lần chị điều nói câu xin lổi , mợ gối sẵn cho BQ rồi nhưng lúc đi vội vàng nên để quên bên nhà không có mang theo v..v nhiều lần như một , nên tự mình củng biết từ đầu  chị dâu nầy mắt lớn mắt nhỏ ,  cả nhà mỏi lần qua Pháp đi nghỉ hè ở biển , dừng  trạm đầu tiên ở Paris  2,3, ngày ,thường ở nhà anh Chí và Dung rồi sáng ra thăm anh chị ở  tiệm , ít khi ở nhà anh hai  qua đêm ,diện cớ anh Chí và Dung củng có 2 đứa con gái cở tuổi con ,chồng là bạn củng là đồng đội  khóa bay  với anh  Chí ngày xưa ở VN  , nên thích sống  chung mỏi khi có được dịp  , chỉ  ghé tiệm anh hai chị dâu ở quận 13 cho  quà và bier của  Đức sản xuất , mua nữ trang của tiệm  anh chị , kêu con gái tự  chọn   món nào con thích , ba mẹ trả tiền  để con  đeo cho có với họ hàng , sau nầy về VN thường hơn thì nữ trang  gia đình tăng từ một hợp dần dần thành 2, 3,rồi 4 hợp ,không cần phải  mua ở Paris tiệm anh hai chị dâu nửa  . 

 

       Chỉ có em Ken là người đối đãi anh chị em với nhau một mực công bằng ,mỏi lần qua chơi ,em đều côi hai anh rể như nhau , thân mật với hai chị  như nhau , thương  và tặng quà cho hai cháu củng như nhau ,có khi cháu Kiên  nói hổn , ăn nói không biết trên dưới , em Ken củng gầy la tại chỗ , không giống như cha mẹ Kiên và  Cậu mợ hai cười cười cho qua khiến Kiên càng thêm đắc ý , thời gian đó  con trai em ken chưa ra đời ,nhà nào củng đẻ toàn con gái ,chỉ có em Trinh có con trai lại bị bệnh vị ứng da , nên ai củng phải làm vừa lòng cháu Kiên cho khỏi khóc lên là bị ngứa , rải . từ cách sử sự em Ken được mọi người kể cả bên nhà VN ai củng thương và côi trọng Ken hơn anh hai . trước khi ba mất , thời gian một khoản dài ba má  không còn thông cảm nhau được , em Ken  là đứa con đả làm rất nhiều việc tận tụy với cha mẹ ,tận tâm tận hiếu với bổn phận làm con .

            Gia đình mình  rất có duyên đi chơi với em Ken  cam cực có nhau , những lúc em qua Đức có dịp đi thăm người quen ,chồng hay chở em ghé các thành phố lớn chơi  ,có lần qua đúng lúc  bức tường Berlin vừa mới sụp đổ , thời thế còn đang hổn  loạn  , vợ chồng củng rủ em đi Berlin phía đông chơi  cho biết , ngủ đêm rất cực  , phía đông hành xử khách  và xe lạ chưa tiến bộ cởi mở như ở tây  Berlin , cảnh sát củng còn là cảnh sát củ  kiều như thời đông Đức , nên khi đậu xe dù đậu đúng chỗ củng bị phạt ẩu ,  làm tiền , em Ken  chụp hình những chiếc xe cổ lổ xỉ có bánh xe thật mỏng của dân đông Đức củ xài  ,rất thỏa mãn nói mang về Canada cho bạn bè xem xe hơi đời Hitler còn lại .

       Lần bay về vội vàng dự  đám tang của  ba , anh chị em có dịp hợp mặt lại trong căn nhà tổ của cha mẹ , nơi được sinh ra và có cha mẹ nuôi dưỡng kỷ lưỡng ,mỏi người từng có người làm lo giật ,ủi quần áo , tấm  rửa cho , đưa đi trường học đón về nhà mỏi ngày hai bận thời niên thiếu ,  mình bay liền về  trước hơn em Ken và anh chị hai hai ngày , tinh thần  đau thương bối rối đả quên không mang theo bức thư căn dặn như di trúc của ba gởi cho trước đó về để trình lên gia đình đám tang và hương thân phụ lảo giới cộng đồng người góc Hoa ở tp ,đang tổ chức tang lể đình đám giùm cho gia đình  . Em Ken như con trưởng trong nhà , về đến nơi tối đó đả  lấy thư của ba gởi trước kia cho các con ra đọc và làm theo từng chi tiết phần một trước  và sau đám tang ,  làm đúng lời  ước nguyện như ba đả căn dặn lúc sinh tiền , khiến anh  hai chị dâu bở ngỡ ( bởi vì không có nhớ lời căn dặn trong thư của ba ,hay hoàn toàn quên đọc thư ba ),  mọi người quen biết bên nhà đều rất mến  trọng đứa con trai giữa của ba ,đả cùng anh chị hợp lực hợp sức lại làm đúng mọi ước nguyện cuối cùng do  ba căn  vặn trong thư một cách hoàn mỹ , như  lời ba đả viết ra và  gởi cho các con trước đó hơn nửa năm  .

  


     Ken có điểm giống mình là về VN rất  tự tại , thông thả , ở VN ra đường leo lên xe Honđa của bạn bè chở đi đâu củng đi , ra SG hay kêu xe Honda ôm đi cho lẹ  khỏi bị kẹt xe ,không giống như anh chị dâu giữ thân phận , ra đường đi xe Honda hay đi bộ sợ dể vướn   tai nạn , hoặc sợ bị lý do  nầy nọ làm tiền ,nên đi đâu toàn dùng xe hơi nhà người quen hay  phương  tiện  taxi  , sau đám tang ba , chế  Mành chở  mình bằng xe Honda của chế  đưa  đi khắp thành phố mang bánh kẹo từ bên Đức về  biếu cho bạn bè của ba tạ lể , anh hai lắc đầu và bảo  thôi đừng đi với xe Honda như vậy nửa  , không an toàn ,  người ta biết mầy là bà chủ bự nó cố tình đụng  xe bà Mành để  kiếm tiền  bồi  thường phiền phức  lắm  ,  kêu Taxi có tốn bao nhiêu tiền đâu , anh nói thì nói ,mình đi đâu vẩn để chế Mành chởđi  bằng phương tiện xe của chị  xuốt thời giang ở VN .

    Anh hai còn chưa biết những năm trước khi ba mất , mấy lần  về thăm ba má và hai em út , tính hiếu kỳ củng thích tìm hiểu người côi quẻ bối của VN ra sao , bằng cách nào , khi tự mình theo học được  Tử Vi Đẩu Số ngủ hành sinh khắc từ sách và lời giảng của anh hai nhiều  năm trước ở hải ngoại  ,  thấy đặc mọi công việc đều thuận lợi rất hay và hiệu quả quá , muốn so sánh giữa cách côi quẻ Chinese và ở VN  xem có gì phân biệt nhiều  ,  lúc rảnh rang buổi chiều hay mượn bộ đồ  bà ba áo tím quần đen của chị ba người làm công nấu cơm cho ba má để mặc ,  rủ cô bạn Lan vợ ông Kết chở đi xem quẻ đủ thử  của các bà bối  theo kiểu thầy  nhập hay cô nhập ,côi bài Tây , lá cây hay lá số tự  vi gì gì , đường xá có xa 5,7 cây số đường làng bằng đất  hẹp hay ổ gà đầy củng ráng chịu khó đèo nhau trên  xe Dream của Lan đi  , có  2 lần còn cố  làm cho mặt mài  dính  dơ ,  giả  làm người  thất thiểu mất hồn bị chồng bỏ theo gái , bị giựt mất vàng đang đeo v..v , sau khi côi  khám phá ra được mấy bà bối quẻ hay thầy nhập cô nhập nổi tiếng ở thành phố  chỉ là  nổi tiếng theo đồn thổi ,  đa số  là giả  , nối láo ,   côi quẻ  theo người mặc quần áo sang hèn bề ngoài , sắc diện  vui buồn trên mặt đón mò nói xuông qua lao  , không biết côi quẻ chính đáng thật sự gì hết , đả nói sai  hoàn toàn mọi sự thật trong thật tế về hoàn cảnh mình , chỉ biết nuông theo câu chuyện giả tạo của Lan đặc ra mà phán tới phán luôi , còn bảo mình về nhà  đúng giờ Ngọ rang muối  rải tứ phía nhà , đốt phong long gì rồi ông xã sẻ về ,mình nghe nhầm tưởng mua xã mang về , hỏi lại mang xả về trồng hay để ăn , xả làm món nào mới ngon , khiến bà côi bối bở ngỡ mấy lần , bị  hỏi   nầy hỏi nọ gần bí lời mấy bà còn dám bực mình nổi quạo nửa , mỏi lần côi quẻ dổm song ra về hai đứa trên xe vừa chạy vừa ôm bụng cười sắp té ,   kể cho Ba má nghe , Ba nói xã hội nghèo khó khiếm tiền , người ta tin vào thời vận bối quẻ mong có được một chút an ủi  tinh thần , mấy bà nầy hành nghề tuy là lừa gạt nhưng cốt chín vẩn là kiếm  miếng cơm qua ngày ,người đi côi phải là người có dư tiền thiếu tự tin ở bản thân mới xài tiền vào chuyện   mê  tín ,dùng tiền tự  mua  bình tâm trong cuộc sống , ba  nói  mình  và Lan đừng nói đi nói lại  lớn chuyện của mấy bà  côi  quẻ dổm , lở đập bể chén cơm người ta tội nghiệp ,mình chỉ là khách qua đường về  thăm nhà 4 tuần rồi đi , không  nói làm gì ,nhưng Lan thì nói từ nay  về sau bảo người quen đừng đi côi mấy bà đó nửa , gạt người không à .

                             

             Chỉ có một bà có biệt hiệu là bà NL ,ỡ hẻm chùa côn hồn  có biết  đọc chỉ tay thật và chiều dầy bàn tay ,  nên khi cầm bàn tay mình lên lật qua lật lại nhiều lần  rất lâu , rồi nhìn mặt cho thật kỷ ,  nói với Lan  kiểu trách móc là " hai cô nầy muốn thử tui hay sao ,  bàn tay cô nầy là bàn tay phú quý , mềm và dầy gấp hai lần bàn tay người thường , đường chỉ tay   dài  rỏ ,  tiền tình  đầy đủ , gia đạo tốt đẹp , cha mẹ song toàn ,  măc bộ đồ củ mềm muốn qua mắt tui , thử nghề của tui   sao , còn  nói vận xui muốn côi vận  đổi vận  ,vận của cô nầy đang trên từng  cao hơn người thường  , có chồng  là đấng đại trượng phu co được giản được , tài  chí hơn người ,cô còn muốn côi vận gì nửa , không có gì để côi hết "  rồi bà không côi ,bảo cúng  bàn thờ đi kẻo tổ nghiệp giận sẻ  phạt .  lần đó  không nghe được gì về quẻ số   ,còn bị bà NL  nói bể chuyện ,vặt mặt ,  phải trả tiền nhan đèn  cho  bàn thờ  của bà ,  về nhà nói cho ba má nghe bị má  gầy , má nói trời ơi bà đó biết côi  chỉ tay thiệt tử cha truyền con nối ,  tính bả hung  dử lắm , bộ 2 đứa bây ăn mật gấu rồi sao  dám đi thử bả ,bả không chưởi rủa , lấy chổi chà đuổi ra khỏi nhà là còn mai mắn lắm đó . 


            

      Thứ bảy tuần rồi  trời nắng gắt ,  23 giờ đêm trời vẩn còn sáng mờ mờ , ăn phở khuya với chồng song một mình ngồi lại ngoài vườn ngắm sao trời , kéo  thêm chiếc ghế kê chân dài ra nằm  côi đốm đốm bay qua bay lại trong khu vườn về đêm, ngẫm nghỉ chuyện đời ngang trái đảo nghịch xảy ra trong mấy năm nay với cả nhà và bản thân , đảo nghịch thật khi  nhà hàng từng mướn qua 4 cô giúp việc nhỏ hơn mình 12 ,13 tuổi làm chung việc cả ngày nhiều năm , mấy cô  thợ khách đang trong tình trạng xin tỵ nạn ,ai củng  muốn kiếm  chồng góc gác ở đây để được ở lại Đức vĩnh viển , chồng chẳng có động lòng đổi  tính hay ham của lạ xuốt mấy năm  mới sinh con gái nhỏ  ,thậm chí có lần phải mang con gái về VN ở 1 tháng với Ba má  , mình bắt Yến cuối tuần phải  giặc và ủi áo quần ngây ngắn cho chồng mặc , khi trở qua sẻ mua quà cho Yến  vừa lòng ,ở VN người người ai củng bảo mình gan lớn hơn trời ,dám để người làm kiểu nầy ở chung nhà với ông chủ khi vợ vắng mặt cả tháng , nhưng thật tế là mình tin tưởng ở chồng , và biết chắc không thể nào có chuyện gì lăn nhăn xảy ra giữa hai người họ được , thật không ngờ 3 năm 10 tháng trước , chuyện ngược đời mình đả bị một bà già đáng tuổi bà nội của con gái ,đáng tuổi má của Nga bà xui gia của mẹ chồng đập đổ niềm vui hạnh phúc của gia đình ,  chỉ với những lời thơ than khóc dả dối ,những bài viết trên mạng ảo và những kỷ niệm xa  xưa của hơn 38 năm về trước ,những thứ tưởng là ảo ảnh tro bụi vẩn  có thể làm cho chồng mất hết phương hướng và bản tính thường ngày một thời gian  không phải ngắn .

    Có khi mình thật sự đả bị trời phạt  ,vì quá khứ đả vô ý đập bể mấy chén cơm của người ta như ba nói trước kia  ,chỉ mười ba năm sau lần thứ hai về VN  , rảnh quá đi thử côi quẻ lung tung ở các nhà  mấy bà bối gạt thiên hạ  , mùa hè năm 2009 tháng 9 ngày 14 , đúng vào năm nạn ,ngày tử  tháng nạn giờ nạn của tuổi , năm thứ 27 của hôn nhân , củng là năm của chu kỳ có dấu hiệu hai người cùng  Thất Thoát , tối hôm đó chồng kêu mình lên lầu   nghỉ sớm đi , chồng côi tiệm thay ,  lên lầu rảnh quá  muốn côi tin tức trong HQPD thì tình cờ đọc được một lượt mấy bức thư tình email của một con đàn bà  già vô liêm sỉ đang rủ chồng ngoại tình , lợi dụng  tình thế quá khứ một  thời trước năm 75 là người tình củ  với nhau , thề non hẹn kiếp , viết toàn những câu ôm ấp , nồng chấy , ôm xiết ,xay đắm trong thư ,  đọc song  phải  mửa đến chóng mặt ,  bệnh ói mửa  kéo dài  mấy tháng liên tục  ,( thỉnh thoản  bây giờ trong giấc  mơ  lở  thấy  củng  muốn ói  )   ngày ấy thật đau đớn mỏi khi nghỉ đến tình cảm  vợ chồng bao nhiều năm  dài , trong giây phút  bị  đổ vở hoàn  toàn bởi   một thứ tình ảo trên mạng , tại sao trên đời có chuyệ  mang  hiện tại để trở về với  quá khứ được  , nhưng  thật sự là đả xảy  ra như  vậy  ,và kéo dài  gần 4 năm như hồn ma đả chết mà không yên giấc .

         Gần 4 năm trôi qua rồi  ,thời gian là liều thuốc hay dạy người ta biết   tịnh tâm, thông xuốt mọi vấn đề ,  không còn bức xúc và  biết cười với mọi   chuyện  không đáng  người bức xúc , ngẩm nghỉ  lại  thế gian vạn sự đều có nguyên và quả  , có đi phá người ta thì có lúc củng có người ta phá lại mình ,trước kia mình cứ tưởng đả làm được nhiều việc thiện lắm , tốt bụng lắm , giúp  qua nhiều người lắm , sao lại bị gập chuyện mắc vịt   triền miên , thật  ra những gì mình gặp có khác gì hiện thân của mấy bà côi bối nói láo ăn tiền ngày xưa  đả từng đi phá họ ,  bây giờ trở lại chọc tức mình . nghỉ kỷ mình còn mai mắn lắm  , nếu như không gặp nạn tiểu nhân ra phá trên mạng ảo ,mà gặp nạn trộm cướp hay bệnh nan y thay  vào ,thì mọi thức  hậu quả còn đáng khiếp  đảm hơn  . 

        

          Thật tế  trong cuộc sống hiện thực vẩn giữ  được trọn vẹn những gì của đời người trân quý , như sức khỏe ,lòng tự tin , tự trọng , lạc quan , sức  học hỏi , kiên cường , tình yêu nhân loại . cảm ơn Trời  ,đả bang cho mình một mái ấm gia đình thật đầy đủ ,ấm cúng  ,sống trong một xả hội có hoàn cảnh đầy đủ sự yêu thương của  cuộc đời , mỏi ngày mình đều biết ơn  và mỏi ngày cầu nguyện  cho tha nhân .