***** Con Số 2364.89 Trên Sàng Chứng Khoán Thượng Hải Đầu
Tháng 6 ,là tháng luôn có nhiều thế sự biến hóa huyền diệu hay đau thương xảy ra trong nhân giang , ( không giống như trong Kito giáo quan niệm khi có 3 con số 6 cụm chung lại với nhau ,thì có nghỉa là dấu ấn của quỷ Satan xuất hiện .) người học Khổng đạo , học qua Đạo đức Kinh của Lảo Tử đều biết , số 6 là số để lưu luyến còn lại của những cái tốt qua tháng 5 có lòng gìn giữ , rồi mang đi những cái xấu khi tháng 7 tới , số 7 là số tượng chân cho thất thoát ,mất đi , tháng 7 âm lịch còn được côi như trong phong tục cổ truyền , là tháng quỷ môn quan được phép đại mở cửa ,cho vong hồn những người quá cổ có hay không có người thân cúng kiến ,đều một loạt tự do du dương khắp nẻo trên dương thế ,có hồn đi tìm người thân ,kẻ thù ,có hồn đi thăm giếng con cháu ,bè bạn ..v.v........
Vào ngày 4 tháng 6 năm nay ,trên sàng chứng khoán của Thượng Hải xuất hiện một con số làm cả thế giới người có quan tâm đến kinh tài và thời sự của Trung quốc đều kinh ngạc , không thể nào không tin được , thế giang nầy ngoài sức mạnh của chính trị ,vũ khí nguyên tử ,còn có một sức lực của thiên cơ tồn tại điều kiển cả một quần chúng nhân sinh . số 2364,89 điểm khi thu chợ trên sàng chứng khoán TQ xuất hiện đúng vào ngày 4 tháng 6 , sau 23 năm , khi thế giới tự do khắp mọi nơi người ta đang tưởng niệm bằng mọi hình thức im lặng hay thị chúng ,đốt đèn nhớ đến sự cố đấm máu Thiên An Môn , xảy ra vào ngày 4 -6 -1989 , ở tây phương người ta dùng con số tháng đi trước , ngày đi sau cho thế giới điện toán , đến năm 2012 , tuy sự việc đả trải qua 23 năm ,nhưng cứ đến ngày nầy , nhiều người dùng trí nhớ hay hình thức trong phạm vi của bản thân , để tưởng nhớ đến những sự kiện vỉ đại bị đàn áp ,bị chà đạp sát hại có tính cách lịch sử và cách mạng . Không có ai nghỉ rằng ,trên sàng chứng Thượng Hải ,nơi biểu hiện sức mạnh Kinh Tế khủng khiếp của Châu Á vào ngày lich sử nầy , từ mở chợ kéo dài đến giờ thu chợ ,có hơn 9 trăm ngàn giao dịch thu xuất ,tổng số tiền lên đến 870 tỷ chao đảo lên xuống xuốt một ngày trong sàng , giờ phút cuối đả thần kỳ dừng lại ở điểm số 2364.89 khi thu chợ .
Mỏi người Trung Quốc đều tin Phong Thủy Thuật Số học , tin Ân Quả , Nghiệp Báo , nên người nhậy cảm đả mang con số điểm 2364.89 lúc thu chợ phân tích ra từ từng cụm , người ta thấy là 23-6-4-89 , rỏ ràng như một hiện tượng kỷ niệm 23 năm , tháng 6 ngày 4 năm 89 sự cố Thiên An Môn .con số khiến cho thiên hạ khắp nơi trong giới chứng khoán và người TQ bàn tán xôn xao về vận nước , người TQ ai ai củng tin Thuật số ,kể cả lảnh đạo mang đầy tuổi đảng vô thần , Thế Vận Hội tổ chức ở TQ đả được khai mạc vào ngày 8 tháng 8 , 8 giờ 8 phút ,năm 2008 ,những màn trình diễn đều có con số người tham dự là số chẵn ,con số lẻ sau cùng phải là 8 ,nên cho dù có bị thế giới lên án nhân quyền , phe phán cảnh không khí hay thời tiết nhân tạo nầy nầy nọ nọ , buổi lể khai mạc và bế mạc của Thế Vận Hội vẩn mỹ mãn và đạt được một kết quả tiền không khoán hậu , làm cho thế giới phải nhìn người da vàng bằng một con mắt to hơn chứ không phải là mắt lé .
Các tờ báo lớn viết về kinh tế như ở Luân Đôn ,Hoa Thịnh Đốn ,NewYorktime đều có đăng tải sự trùng hợp con số lạ lùng nầy , người ta không tin ở trung tâm sàng chứng khoán của một quốc gia CS ,lại có bàn tay đen nào đang điều khiển để đẻ ra điểm số trùng hợp cho ngày tưởng niệm 23 năm sự kiện Thiên An Môn , vẩn còn thương tiếc trong lòng mọi người , rỏ như mới xảy ra , người ta chỉ biết nói trung lập trong kết luận như Thiên Ý ,chính trị của một nước ,đả đi đôi với nền phát triển kinh tế , đang hiện thị trước sự ngạc nhiên của mọi người đang có thể lực nắm tài chính trong tai , ý thức được Thiên Ý và Dân ý là một lòng .
Những người mai mắn sống ở nước tự do ,đều có thể đọc và bàn luật ,suy tư về con số trùng hợp kỳ lạ nầy ,nhưng tội cho bao nhiều người đang sống
dưới chế độ thông tin bị phong tỏa ,nhiều trí thức không dồm ngó quan tâm đến chứng khoán , không chịu đọc báo nước ngoài ,đả sơ sót không hay biết đến sự huyền
diệu của Trời và Đất . biểu hiện của Thiên địa cùng Ta Đồng căn ,Đất Trời cùng Ta Đồng Tại .
Dù trong hoàn cảnh vui hay buồn , Mình lúc nào củng có tính hiếu kỳ , sau khi đọc tờ báo Đại Nguyên Kỷ thuật lại mọi sự việc diễn biến kỳ lạ , đả mang quẻ số của sự việc ra côi ,thấy thế sự thật là huyền diệu ,huyền diệu đến người ta phải tin Thiên Địa và Mọi Sinh Linh ,có cùng một liên Mạch với nhau , thời giang xa hay gần , dù đang ở nước tự do hay nước CS , dù giàu hay nghèo ,sống thư thả hay căn thẳng ,không ai tránh khỏi khi ý trời đả định ,dù trong thâm tâm có khi mình củng tin là Nhân Định Thắng Thiên ,nhưng khi xem song ba lần quẻ số hôm nay ,thật thấm với câu ngạn ngữ Tận Nhân Lực ,Tri Thiên Mạng .
Ngày xảy ra sự cố :
##Tháng 6 - 4 -1989 ,= 6+4+1+9+8+9 =37
##Tháng 6 - 4 -1989 ,= 6+4+1+9+8+9 =37
## kỷ niệm ngày sự cố của năm nay : 6+4+2+0+1+2 = 15 ,
##Sự kiện xảy ra sau 23 năm : 23+6+4+2+0+1+2 = 38 .
*****Huyền Năng Của Hiền
Tháng 6 năm nay ,tuy củng có chuyện không vui của bạn gái và nhiều người quen xảy ra xum quanh mình ,nhưng có hai người đả làm cho mọi người thấy rỏ và nhận thức được ,khi cuộc đời phải thay đổi trong hoàn cảnh bi thương , thì cuộc sống tiếp tục lại có những sự biến đổi tinh khôi khiến người ta phải nghỉ ngợi ,khen thầm, là hai cuộc sống đột ngột thay đổi của em Hiền và bé Hương .
Hôm 18-6 ,trong buổi tiệc büffer do nhà thờ đải các giáo dân giúp làm công quả ,được gặp lại em Hiền lần thứ 4 cả buổi chiều từ sau khi người chăm côi em Hiền là chị Thu mất , ( 3 lần trước đều vội vàng ,lần đầu trong đám tang ,lần thứ 2 có anh chị của Hiền từ VN sang dự tang , đến nhà hàng ăn trưa hôm lể Phục Sinh Chủ Nhật ,lần thứ 3 đến với Cha Hải ăn Büffer đầu tháng ,3 lần đều gặp mặt ngắn ngủi ,nên không có đủ thời giang để hỏi thăm và hàn huyên với Hiền ) lần nầy thời giang kéo dài từ 18 giờ đến 22 giờ , nên có dịp tiếp xúc nhiều và thấy rỏ sự thay đổi của Hiền rất là hay , từ một người mang bệnh nhược trí ,lúc nào củng mắc cở như con nít ,sau khi sống với cha Hải là em ruột của Hiền hơn hai tháng qua , cá tính như con nít của Hiền đả biến mất không thể hiện nửa , thay vào là thái độ ung dung của một người trầm tỉnh , tuy vẩn là người mang bệnh nhược trí , nhưng đả có phong cách thể hiện ra của một người đàn ông bình thường , không giống như trước kia thích cúi đầu như con gái hay con nít gặp người lạ đang mắc cở , mình hỏi Hiền đi làm có vui không ? ( Hiền đả đi làm trong xưởng dành cho người khuyết tật tại thị trấn mình ở ),Hiền gật đầu cười ,hỏi làm gì ,Hiền đưa hai tay ra hiệu nhấn nút hay dáng lại vật gì cho mình côi ,cả một ánh mắt tự tin và niềm nở , không biết diễn tả hay kể lể ,nhưng người đối diện Hiền vẩn nhận giác được thông tin an lạc , vui vẻ từ trái tim của một người nhược trí vừa trải qua cảnh bi thương , tuy bị mất mát một người thân là chị ruột ,đả chăm sóc từ mười mấy năm nay ,nhưng cuộc sống tiếp theo đả không làm cho em Hiền bị tổn thất hay mất mát gì thêm trong tinh thần ,trái ngược lại sau khi có góp phần cống hiến được sức lực của mình trong việc làm cho xả hội ,đả mang lại cho Hiền niềm tự tin , biết cách sống chung quần chúng ,khiến cho em Hiền trở thành một người gần gủi với ánh sáng trí tuệ ,trên con đường đi giữa nhân sinh và tâm cảm .
Mau thật , chỉ thời giang sau 3 tháng xảy ra chuyện bất hạnh ,mất đi người chị gắng bó từ bao nhiêu năm nay , một người bệnh nhược trí ,nhút nhát như con nít lại có thể trở thành người đàn ông đứng tuổi ,biết giờ giấc đi làm ,sống theo nếp sống của người em đang là một linh mục cai quảng giáo xứ vùng Lindf gần đây , biết ngăn nấp , lịch sự kêu ly Cà Phê với mình ,ăn mặc gọn ràng , ăn uốn đều độ ( Hiền ốm lại gần 10 ký sau khi lên ở với cha Hải ), còn tự ở trong hãng khuyết tật làm việc với đồng nghiệp khuyết tật khác xuốt một ngày ,sáng có xe đến chở đi ,chiều đưa về , sống một cuộc sống thay đổi hoàn toàn khác với trước đây , phải tiếp cận nhiều người ngoài , thay vì ngày xưa chỉ giao tiếp có chị và người nhà . Nhìn em Hiền hiện tại và ba tháng trước ,tuy vẩn là người mang bệnh nhuộc trí ,nhưng lại như là hai người có tính khí khác nhau , khiến người ta không thể nào không tin ,thế sự đôi khi thật đúng với câu " Đến một lúc , chúng ta bổng thông hiểu quy luật của đất trời ,không có gì là trường tồn bất biến , ngược lại ,chính nhờ biến đổi , mà ta có được những điều mới mẻ tinh khôi ." câu nói nầy thật đúng với hoàn cảnh của Hiền hiện tại ,và đúng một cách như có phép màu huyền năng đang hiện hữu trong xum quanh hoàn cảnh Hiền đang sống và trong cơ thể , nếu không có phép màu trong máu huyết của Hiền , tin rằng trong thời giang quá ngắn ngủi chưa đầy 3 thang ,Hiền không thể nào thay đổi và thích hợp ,để làm một người theo hướng sống thuận mau như mình đả thấy .Ngoài ra ,nơi Hiền đang ở là nhà xứ ,Cạnh nhà Thờ và canh một pháo đài cổ xưa trên đỉnh cao nhất của thị trấn Linf, có ai không nghỉ rằng ,nơi đây là nơi tích tựu đầy linh khí của nhân giang ? người xưa phải bỏ nhà để lên núi học đạo ,tu thân ,riêng em Hiền bất đắc vỉ mất chị rồi phải lên núi sống với em trai như tu theo , nan thế lại có thể xoay chuyển con người ,khiến tính tình và đời sống tinh thần em Hiền thay đổi ,tin chắc rằng cho dù sau nầy Hiền có sống một mình trong tập thể đồng nghiệp , củng không phải là một việc đáng cho người thường phải lo ngại .
Cổ thư từng viết qua ,Trời trước khi trao một trọng trách cho người nào ,thường phải thử thách cay nghiệt hoàn cảnh đối với người phải mang trọng trách với đời sống dân giang , không ai biết trước được tương lai ai ai sẻ như thế nào ,nhưng tối thiểu , người ta có thể nhìn quá khứ ,hiện tại để thấy ra được cái Quả của tương lai .
**** Bé Hương
Bé Hương không còn bé nửa , năm nay đả 33 tuổi rồi , nhưng đầu óc của Hương củng có vấn đề trầm trọng không phát triển được như người lớn tuổi ,không suy nghỉ nhiều được như người thường ,Hương sinh thiếu thốn ở một đảo trên Phi Luật Tân ,cùng cha mẹ qua Đức sống chung trại tị nạn với mình trên WMBach ,từ nhỏ ,Hương luôn bị cha mẹ gầy la lớn tiếng trong phòng ,đến lúc biết đi biết phá thì bắt đầu bị cha mẹ đánh thường xuyên , tinh thần trở nên không bình thường ,nghe tiếng cha mẹ là sợ và tìm góc nào an toàn chốn , tránh né , cha mẹ Hương nổi tiếng là nói tục ,cải nhau lớn tiếng trong trại cho đến giờ phút nầy . Sống chung trại với gia đình Hương gần 8 tháng ,từ lúc cha mẹ Hương bồng một em bé gái chưa được một tuổi vào trại ở chung nhà tị nạn có gần 30 phòng giành cho hơn 50 người ở , không bao giờ mình ngờ được mải đến 32 năm sau ,thay đổi 3 lần nhà ở ,lên đến vùng cao nguyên trung phần nầy lập nghiệp gần 20 năm , gia đình mình vẩn còn làm hàng xóm với em bé tên Hương nầy , như là một sợi dây duyên nợ ,dù Hương đả từng bị cha mẹ đuổi khỏi nhà trôi dạt đi tứ xứ , bị người ta gạt qua Ấn Độ buột làm giấy kết hôn với một người lạ , cuối cùng nhờ tòa đại sứ Đức ở Ấn Độ giúp đở , Hương được trở về lại nước Đức , tuy nhiên thế sự nhân tình rất bạc đối với người con gái kém trí khôn và kém mai mắn nầy ,thân bơ vơ ngoài đời , không được nhận vào mái ấm gia đình cha mẹ hay thân nhân ,dù thân nhân Hương có đến 5 người cậu ruột ,hai người dì ruột cùng ở vùng La lân cận , còn có ông bà ngoại mỏi người ở một căn hộ khác chỗ ,nhưng không ai rộng lòng cho Hương ở tạm sống nhờ ,vì tính nết Hương khờ khạo ,18 tuổi cặp ông bồ một ông
Đức bị bệnh phì thủng ,cha mẹ cấm nhưng Hương vẩn đi chơi ,lên nhà người ta qua đêm , bị mẹ đuổi ra khỏi nhà ,đến khi ông Đức mập chán tính nết
khờ khạo của Hương thì đuổi Hương ra đường ,lại lâm vào hoàn cảnh ở nhà Đàn Bà Bị Nạn của nhà nước , đi mua đồ ăn Ấn Độ củng có thể bị người ta gạt qua
đến nước Ấn để làm giấy kết hôn với em trai họ ,hầu có giấy hôn phối xuất cảnh sang nước Đức,rồi bỏ lại Hương ở Ấn Độ bơ vơ ngoài đường .
Bẵng đi một thời giang hơn 16 năm ,vợ chồng rời khỏi thành phố La đi lên núi lập nghiệp ,không còn thấy mặt Hương thường xuyên như những ngày sống chung thành phố La ,từ nhỏ ,mỏi lần Hương bị cha mẹ gầy la,thì bé nầy hay trón sang nhà mình khóc ,ăn bánh kẹo ,lúc nào vui rồi thì tự đi về
biết tin tức của bé Hương ra sao là do nghe em gái vẩn còn sống chung một thành phố La với cha mẹ Hương mỏi lần lên chơi kể lại cho nghe . Sau khi được tòa đại xứ giúp trở qua Đức ,Hương không biết nói lý do gì mà người ta tìm căn hộ viện xả hội ở gần vùng núi mình an cư cho Hương ở ,3 năm trước ,buổi trưa mới mở cửa nhà hàng ra ,tự nhiên thấy bé Hương tiều tụy , lẳng lặng đi vào và hỏi Cô KK có khỏe không ? Hương tới thăm cô chú ,bây giờ Hương ở nhà của xả hội gần đây nè . Hỏi ra Hương tự kể lại , bao nhiều chuyện xảy ra cho đến năm nay ,
Lưu lạc bao nhiều tháng ngày qua nửa giòng trái Đất , trở về lại được nước Đức là đại phúc nhưng Hương vẩn bị cha mẹ từ chối không cho vào cửa , phải nhờ người làm việc xả hội tìm cho chỗ ở , không biết tại sao lại tìm nhà gần nơi mình , sống vật vờ thất nghiệp lảnh tiền trợ cấp ,lại bị một ông thất nghiệp bị vợ bỏ có con theo lừa làm người tình hờ ,mấy năm nay thỉnh thoản cuối tháng Hương hết tiền ,hay qua nhà hàng ngồi than đối ,chồng chiên cơm cho ăn ,gối mang về ,mình còn miếng bánh ngọt nào trong tủ củng gói hết cho Hương mang về ăn qua cuối tháng , tháng 5 vừa rồi Hương dẫn hai cha con bạn trai đến nhà hàng ăn mừng ,nói vui vẻ là báo tin cho cô KK biết Hương đả có việc làm , Hương đi rửa chén cho trường dạy học nghề ,thu nhập khá hơn nghề uốn tóc hay làm siêu thị . Bây giờ Hương ăn nhà hàng cô KK Hương trả tiền đàng hoàng ,Hương đặc ăn bản loại đắt tiền , nghe Hương nói mình mắc cười , nhưng nghỉ lại thì thấy Hương có cá tính ,lúc túng thiếu nhận ăn không ,bây giờ đi làm ,muốn làm một người có trách nhiệm ,ăn thì trả tiền .... Đả 3 lần , mỏi nửa tháng ,Hương dẫn cha con bạn trai đến ăn một lần ,ông bạn trai Hương nói với mình ,Hương muốn mỏi lần lỉnh tiền lương ra thì đến nhà hàng Cô nó ăn một lần ,mình nói cho ông bạn Hương bết là không có họ hàng với Hương , là hàng xóm với Hương từ lúc ở trong trại cho đến lúc Hương 11 tuổi , nên Hương kêu là cô , mình hỏi Hương có việc làm đàng hoàn , tại sao không về thăm cha mẹ ,dẫn cha mẹ đi ăn ,bây giờ là lúc tự hào có thể nói liên lạc một nhà lại vơi nhau ,Hương nói thôi ,sợ lắm !!!sợ lắm rồi !!!Hương chỉ muốn biết cô KK thôi .
Thứ bảy tuần trước Hương lại ghé ăn và uốn trà ,mình nói với chồng nhìn thấy nó tập đi ,nhìn thấy nó bị mắng chưởi ,té cầu thang ,bồng nó ,cho nó ăn bánh ,lao mặt mủi cho nó mỏi lần nó khóc lóc khi nhỏ ,nhìn thấy nó đối khát mấy năm nay ,bây giờ nhìn thấy nó ăn ngon ,có bồ ,có con của người ta đẻ sẵn 8 tuổi kêu làm má ,thật không biết phải giải thích thế nào cảm giác nầy , nhưng ít ra ,người đàn bà lanh lẹ ,lớn tiếng đanh đá như mẹ của Hương ,lại không có cái diễm phúc như đứa con gái khờ khạo kém thông minh nầy , tuy bị họ đuổi ra khỏi nhà từ mười mấy năm nay ,trải qua những đoạn đường cam go , giờ có việc làm vững chắc trong trường học ,dù là đi rửa chén củng có quy chế đàng hoàn ,mỏi năm nghỉ phép 6 tuần ,có tiền phụ cấp cho nghỉ phep và tiền Giáng Sinh ,mỏi tháng còn biết thích đến nhà hàng ăn 2,3, lần thật ngon miệng . ,hưởng thụ tạm thời cái vui của mỷ vị , sống cuộc sống an nhàn ,không biết giận hờn cải giả đanh đá ,nói nặng ai bao giờ ,vui vẻ lên còn hát vài câu hát của nhạc Trịnh Công sơn , cảm thấy dù Hương đang bị thiệt thoài vì ông bạn Đức có con riêng ,nhưng với một cuộc sống bình phàm ,tri túc như hiện tại tâm trạng Hương đang có , niềm hạnh phúc đó hình như cha mẹ của Hương chưa bao giờ có được .
" Đến một lúc , chúng ta bổng thông hiểu quy luật của đất trời ,không có gì là trường tồn bất biến , ngược lại ,chính nhờ biến đổi , mà ta có được những điều mới mẻ tinh khôi ."